Chủ quán ăn đậm chất Bắc “thì là quán” - Lê Thị Hằng trong một chuyến đi tác nghiệp CôngThương-Từ những “lái buôn báo” chật vật... Đó là tâm sự của Nguyễn Thị Thủy (32 tuổi), phóng viên một tờ báo về kinh tế - chủ quán Con Cú Mù nằm trong một chung cư cũ, ở con hẻm nhỏ trên đường Pasteur, quận 1, TP.Hồ Chí Minh. Quán vừa mở được 1 tháng. Thích nấu bếp và thấy nhiều người bạn đã thành công trong lĩnh vực này, Thủy vay vốn ngân hàng để đầu tư kinh doanh quán khi chưa hình dung hết những khó khăn gặp phải của “doanh nhân”. Chọn lọc được mặt bằng chấp thuận, Thủy xem chi li khoản đầu tư ban đầu với hoài, lợi nhuận, trả lãi vay và những rủi ro có thể gặp phải. In thực đơn, trang trí quán, mua từng cái ly, chén, dĩa, chọn nơi cung cấp thực phẩm, bố trí nhân sự, truyền bá, điều hành, tìm chỗ gửi xe, làm logo, huấn luyện nhân viên…, hàng tỉ việc không tên đã xoay Thủy như “con lật đật”.“Em đổ vào gần 300 triệu đồng rồi, còn đầu tư thêm nữa, phải bổ sung nhiều thứ lắm”- Thủy thông tõ. Lối vào hẹp, tối, cầu thang gỗ ọp ẹp dẫn lên“Con Cú Mù quán”. Rộng khoảng 100m 2 , quán đáp ứng được 30 thực khách cùng thời khắc, mỗi tháng mất 33 triệu đồng phí tổn mặt bằng và thuê viên chức. Đấy là chưa kể đến điện, nước, lãi vay, lợi nhuận khiến Thủy xao nhãng công việc chính một thời gian dài. Menu 9 món: Các loại bún, đậu phụ, mắm tôm, vịt nấu chao…, vài ba loại nước uống đơn giản không làm cô chủ quán kém hối hả. Tâm trạng “hình sin” theo cách Thủy nói là “chuyện thường ngày” khi mỗi sáng phải lên coi quán ăn, chỉnh trang, tầng khách hành. Nỗi lo trực về số tiền đi vay khiến cô ốm hơn, tất tả hơn. Với nhà báo Q.Đ (40 tuổi, nguyên phóng viên của Vietnam Business Forum thuộc VCCI) thì chỉ có một chữ “liều” để nói về việc anh mở quán café ở khu Hoàng Việt, phường 2, quận Tân Bình. “Liều” là bởi, cả nể với người bạn cũ học chung phổ thông rủ hùn hạp kinh dinh, anh gật đầu khi trong tay chỉ có 26 triệu đồng, vay gần 400 triệu đồng. Q.Đ nghĩ rằng mình làm báo, đã có nhiều mối quan hệ nên kinh dinh sẽ “ổn”. Bạn bè ghé ủng hộ được thời gian đầu, 1 tháng sau, quán lỗ nặng vì không có khách, lại bất đồng ý kiến kinh dinh với “cổ đông” nên đành sang quán, thu về tầm 150 triệu đồng, giờ vẫn còn mang… nợ. ... Đến những lái buôn thành danh Cạn kiện ý tưởng đặt tên quán bởi nhiều nhà hàng món Huế đã “lấy hết” tên đẹp, “thì là quán” ra đời từ sự tích cây thì là (Ngọc Hoàng đặt hết các tên đẹp cho muôn loài, vạn vật, nên khi loài cây này ra mắt, Ngọc Hoàng… tắc tị). Bởi vậy, khi cậu bạn người gốc Huế rủ mở quán ăn Huế đột nhiên thoái lui ngay “phút 89”, chị Lê Thị Hằng (42 tuổi, quê Hà Nội, công tác tại tùng san Thế giới Phụ nữ - chủ nhân của “thì là quán” ở khu Cảnh Viên I, Phú Mỹ Hưng, quận 7), bèn quay sang bán… phở, do thích nấu ăn, lại hay mời bạn bè về nhà trổ tài nấu phở những ngày cuối tuần. Như“quán nước đầu làng”cho cư dân khu Nam, Phú Mỹ Hưng ăn uống, cà phê nói chuyện mỗi sáng, “thìa là phở” giờ đã thành “thì là quán” do định hướng vào các món ăn đặc trưng miền Bắc (phở, xôi xéo, bún chả, nem rán, bún riêu cua ốc…), mỗi phần ăn làng nhàng 40 - 65 ngàn đồng. Mở cửa từ 6h đến 14h mỗi ngày, thời khắc phục vụ hầu như chơi còn chỗ ngồi, với gần 30 nhân viên trong diện tích 200m 2 , doanh thu hơn 500 triệu đồng mỗi tháng… Ít ai biết rằng cách đây 3 năm, cô chủ quán lại không biết cách quản lý, xếp đặt, bố trí nhân sự, phục vụ, bài trí, đến nỗi suốt 1 năm sau khai trương, quán vẫn vắng như “chùa bà Đanh”, nhân viên nhìn phở lại… “thèm cơm”. Chỉ biết mỗi nấu phở, không biết quản lý, sắp xếp, phân chia công việc..., Nên suốt 1 năm quán lỗ gần 1 tỷ đồng… Đến lúc ấy, chị Hằng mới biết bán phở không chỉ là… bán phở, mà còn hàng loạt thứ phải xếp đặt, toan lo cho phù hợp. Thấy cực quá, gia đình, bạn bè bảo“thôi, bỏ đi, nhìn mày gầy sụt”, vậy mà cô chủ nhỏ nhắn này vẫn kiên tâm làm cho bằng được.
Giờ thì quán đã khá ổn, lợi nhuận tốt, đã định ra được công thức món ăn chuẩn, thu nhập mỗi tháng của nhân viên phục vụ từ 2,2 - 4 triệu đồng, thưởng cho viên chức tùy theo phân loại, thuê nhà cho viên chức ngoại tỉnh, chọn lọc rau sạch, tự làm tương, hành phi, ớt bột để đảm bảo chất lượng… Chị Hằng bảo, công việc ở cơ quan với việc kinh doanh quán ăn đều giống nhau, phải kết nối và giữ chân khách hàng thật tốt. Thạc sỹ Nguyễn Lê Hải Thanh (31 tuổi, ngụ Tân Bình) trước đây làm biên tập viên cho Đài Tiếng nói TP.Hồ Chí Minh (VOH), Trưởng ban Biên tập kênh truyền hình Yeah1TV, Phó trưởng trực kiêm Thư ký tòa soạn cơ quan phía Nam của Báo Tuổi trẻ Thủ đô, Phó giám đốc phát triển chương trình của kênh HTV2… thì lao vào lĩnh vực phim ảnh, giải trí vì“thị trường điện ảnh Việt còn nhiều vấn đề quá!”. Được mời làm Giám đốc dự án của doanh nhân Film, Hải Thanh lao vào việc kinh doanh kịch bản, sinh sản chương trình truyền hình… như tính năng động vốn có của tuổi xanh. Xây dựng hệ thống cộng tác viên viết kịch bản khắp nơi, ôm nhiều dự án sản xuất chương trình, Hải Thanh nhấn:“Không còn thời gian cho bản thân, nhưng được làm việc mình thích thì sướng thật!”. Lê Khôi Chủ quán ăn đậm chất Bắc “thì là quán” - Lê Thị Hằng trong một chuyến đi tác nghiệp PHẢN HỒI
|
Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013
Khi nhà báo làm kinh dinh!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét